Tệ hơn, mẹ chồng còn nói với tôi rằng nên về xem lại bản thân
trước khi trách chồng. Việc để chồng nhàm chán là đều có
nguyên do chứ một người vợ chăm sóc chồng con, hiểu chồng
muốn và cần gì thì sẽ chồng chê, chồng trách - giống bà. Bà còn so sánh
giữa vợ chồng con trai với vợ chồng mình và nói rằng, cái tài của người phụ nữ là cần phải nhanh nhẹn, tinh tế và chu đáo mới có thể
"trói chân" chồng.
Về ngữ pháp:
- "mẹ chồng" không thể đứng làm đề, phải là "mẹ chồng tôi";
- không thể sử dụng "đều" vì trước nó là danh ngữ số đơn ("việc...");
- cả ngữ đoạn "chứ một người... giống bà" không thể hiểu được.
- không thể nói "...so sánh giữa vợ chồng con trai với vợ chồng mình" vì tác giả tự xưng "tôi" để kể chuyện, phải nói "...so sánh vợ chồng tôi với vợ chồng bà". (Có thể nói tự nhiên hơn, "... so sánh quan hệ giữa tôi và chồng tôi với quan hệ giữa bà và bố chồng tôi", nếu quan hệ mẹ chồng - con dâu thực tế còn tốt đẹp).
- "cái tài..." không thể làm đề/chủ ngữ của "cần phải...".
Về từ vựng: "nhanh nhẹn", tinh tế", "chu đáo" không phải là "tài".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét